vài nét về aron schuftan

đây là nhật kí của tôi: nguyên gốc & chân thực.

Nhiếp ảnh là cuốn nhật ký chân thực về những gì tôi thấy, những khoảnh khắc tôi trải qua trong những chuyến chu du đến nhiều quốc gia khác nhau và đắm mình vào các nền văn hoá mới.

IMG_4558

khởi đầu

Tình yêu của tôi với nghệ thuật nhiếp ảnh không bắt đầu bằng những ý định sáng tạo mà phần nhiều từ cuộc hành trình tự khám phá và mong muốn biến cuộc hành trình ấy thành bất diệt. Là con một, tôi luôn cảm thấy gánh nặng trách nhiệm và nghĩa vụ trao truyền lại lịch sử của tổ tiên và bản thân mình cho thế hệ sau.

Tôi còn nhớ như in đã từng nghe kể những câu chuyện về di sản dòng tộc trong những bữa cơm gia đình, bản thân cố gắng ghi tất cả vào bộ nhớ và có lần đã rất giận khi chỉ tìm được vài ba tấm hình cũ kĩ rách nát của nhiều thế hệ đã đi qua. Tôi khao khát được thấy những gì họ đã thấy, được giúp họ kể những câu chuyện và làm chúng trở nên chân thật hơn, gợi cảm hơn.

Kỉ niệm đó đã thôi thúc tôi ghi lại hình ảnh và cố gắng làm cho cuộc đời mình qua ống kính máy ảnh được sống mãi bằng chính những bức ảnh tôi tạo ra. Hy vọng rằng điều này có thể đưa các thế hệ tương lai xích lại gần tôi hơn. Chính khát vọng này đã khiến tôi quyết định đến lớp học nhiếp ảnh đầu tiên trong đời vào giữa thập niên 1990 ở Trường Đại học Tulane, New Orleans, nơi tôi đang theo học Dự bị Y khoa và Xã hội học.

Tôi trau dồi các kĩ năng và nhận ra một điều là mình có thể kể chuyện qua những bức ảnh, và cách này khá tuyệt để cho tôi, một người tự cho là hướng nội, có thể tương tác với người khác. Khám phá này đã cho tôi sức mạnh và làm tôi phấn chấn hẳn lên giống cái cảm giác của một con bạc khi quan sát quả bóng đang chạy trên bàn quay roulette.

nghệ thuật

Nhiếp ảnh là cuốn nhật ký chân thực về những gì tôi thấy, những khoảnh khắc tôi trải qua trong những chuyến chu du đến nhiều quốc gia khác nhau và đắm mình vào các nền văn hoá mới. Là một nhiếp ảnh gia đường phố, điều quan trọng đối với tôi là phải “bắt” được khoảnh khắc, cảm xúc – mà không hề thao túng hay điều khiển đối tượng hay bối cảnh. Tôi cố trở thành một con ruồi đậu trên tường và “chộp” được chính xác những gì mình quan sát. Cùng lúc đó, tôi cũng cố gắng chụp ảnh con người hoặc hiện tượng khác thường hoặc bình thường nhưng trong một diện mạo mới.

Đối với tôi, nghệ thuật nằm trong chính khoảnh khắc máy ảnh chụp được, không phải ở việc chỉnh sửa ảnh sau này. Photoshop đã làm cuộc cách mạng cho nghệ thuật nhiếp ảnh nhưng là một người theo chủ nghĩa thuần tuý, tôi tránh dùng các kĩ thuật hậu kỳ cho tác phẩm của mình. Những gì mọi người thấy là những gì tôi thấy, chân thực, nguyên gốc và thu được năng lượng từ chính khoảnh khắc ấy. Qua những bức ảnh của tôi, người xem có thể thấy và trải nghiệm các nền văn hoá khác nhau, đi đến những vùng đất xa xôi và cảm nhận những cảm xúc mà ống kính máy ảnh tôi kịp thời ghi lại được.

Vài tấm ảnh có thể gây cảm giác khó chịu (ví dụ: chợ thịt cầy, cái nghèo,…) và nhiều tấm lại tạo cảm giác phấn chấn, nhân đạo và đầy cảm hứng. Với tôi, với tư cách là một người làm nghệ thuật, tôi mong muốn ảnh của mình khơi gợi được những cảm xúc nơi người xem, dù tốt hay xấu.

Nguồn cảm hứng hiện tại của tôi là con người Việt Nam: phần lớn tôi chụp trẻ em và người già. Tôi thấy sự hồn nhiên của trẻ thơ và trí tuệ của người già là những chủ đề rất thú vị. Trong trường hợp nào tôi cũng luôn cố kết hợp những yếu tố thị giác vào trong bức chụp, làm sao để chúng có thể kể một câu chuyện chứ không chỉ là những tấm ảnh “đẹp” mà thôi.

Là một người làm nghệ thuật, tôi cho rằng không chỉ bức ảnh chụp mới là quan trọng mà tựa đề cũng quan trọng không kém. Tôi luôn tin rằng tựa đề giúp tạo thêm chiều sâu cho tấm ảnh. Thường thì tôi nghĩ ra tựa đề thậm chí trước khi chụp – căn bản là tựa đề làm nên hình ảnh tôi chụp. Mỗi khi có thể, tôi luôn cố tìm cho bằng được những tựa đề khiến người xem nghĩ xa hơn tấm ảnh một bước.

hiện nay

Gần đây, tôi quyết định nghỉ, tạm thời không làm Bác sĩ Sản-Phụ khoa nữa để theo đuổi niềm đam mê nhiếp ảnh của mình. Từ năm 2014, tôi mới chính thức sống ở Việt Nam, nhưng trước đó từ năm 1995, khi bố mẹ tôi chuyển về đây sinh sống (và vẫn còn ở đây), tôi đã nhiều lần qua lại đây. Mẹ tôi là người Việt còn bố tôi sinh ra và lớn lên ở Chile trong một gia đình người Đức gốc Do Thái. Tôi trải qua thời niên thiếu ở Nairobi, Kenya, nhưng may mắn được sống ở khắp nơi trên thế giới như Cameroon, Tây Ban Nha, Puerto Rico, Chile và Hoa Kỳ. 

I would love to continue to travel the world to take pictures, meet people, and teach medicine along the way, perhaps even host my own TV show one day 🙂  (see video below).

Ước mơ của tôi là được làm việc với Tạp chí National Geographic, được chụp ảnh đường phố mang đậm tính văn hoá (Nếu ai có thể giới thiệu tôi, tôi sẽ vô cùng cảm kích!).

Xin cảm ơn vì đã dành thời gian theo suốt cuộc hành trình của tôi qua những bức ảnh. Hy vọng mọi người sẽ thích ảnh tôi chụp nhiều như tôi thích chụp chúng…

Chơi Video

Nào chúng ta cùng kết nối!

Let's be Friends

Join the newsletter and never miss a photo